[Chị Diệp, em đã về đến nhà. o(>_<)o] Diệp Tử đang làm việc đến đau đầu, QQ liền báo tin, mở ra xem, tất nhiên là tin nhắn của Tần Tiểu Mặc.
Không tự giác mà giương lên khóe miệng cười cười, tay Diệp Tử lập tức duỗi ra hướng về phía bàn phím.
[về đến nhà là tốt rồi, đi nghỉ ngơi một chút đi.]
[em không thấy mệt, hôm nay chị có ngoan ngoãn ăn cơm không?]
[ ăn, giữa trưa A Mai đưa tới, nhờ phúc của em, người trong công ty ai cũng nhìn chị giống như nhìn quái vật, nhất là Alma.] giữa trưa A Mai đưa cơm lại đây, vừa vặn cô nhìn máy tính lâu, mắt cũng bị mỏi, nên không kêu cô ấy đưa lên, mà tự mình đi xuống lấy, trên đường nhân viên Viễn Duy nhìn gói thức ăn trong tay cô, ánh mắt người nào nhìn cũng như muốn có lửa.
[tạo thói quen là tốt rồi.] Tần Tiểu Mặc thật cao hứng vì Diệp Tử ngoan ngoãn nghe lời mình, thân thể Diệp Tử quả thật không điều dưỡng không được.
[Ừ.]
[chị Diệp, em rất nhớ chị... /(ㄒoㄒ)/]
Gửi xong cái tin này, Tần Tiểu Mặc ngồi trước máy tính đợi ước chừng nửa tiếng, Diệp Tử cũng không nói thêm lời nào.
Hít một hơi, Tần Tiểu Mặc liền đứng dậy đi giúp mẹ làm việc nhà, cô vẫn là nóng vội dọa đến chị Diệp sao, chỉ là cô quả thật rất nhớ chị Diệp.
Bên này Diệp Tử vốn nghĩ muốn trả lời, nhưng không biết nên nói cái gì, ngồi trước máy tính suy nghĩ mười mấy phút đồng hồ, đến khi Alma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-co-nguoi-yeu/1966554/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.