Giờ phút này còn dám quát tôi, không sợ ảnh hưởng đến sản phụ sao?
Quả nhiên bác sĩ hung hăng trừng mắt nhìn hắn: “Im lặng!”
Hắn ngoan ngoãn ngậm miệng, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, cùng tôi đến phòng bệnh.
Mẹ vẫn bị hắn lừa, hắn vui vẻ phấn chấn gọi điện thoại báo tin mừng khắp nơi, quên mất mẹ hắn không biết việc tôi mang thai. Lục Dữ Giang hả dạ, dương dương tự đắc nói với mẹ hắn đến ôm cháu gái, hại mẹ suýt chút nữa phát bệnh, trực tiếp đáp chuyến bay nhanh nhất tới. Còn có ba tôi và dì, nhận được điện thoại cũng vừa mừng vừa lo đến. Mẹ hắn ôm đứa bé vui mừng không buông: “Tốt quá, con bé thật xinh đẹp, vừa nhìn đã biết là người Lục gia chúng ta, con nhìn này, mắt to hai mí, con xem lông mi con bé này, mũi này, cái miệng nhỏ ngáp nữa… Đến khi trưởng thảnh, nhất định sẽ mê hoặc rất nhiều đàn ông! Lúc đó bọn chúng xếp thành một đội quân theo đuổi con gái nhà chúng ta, cơ mà chỉ cần bà nội này còn, cửa cũng không cho vào!”
Vậy mà mẹ thật sự quẳng chuyện độc đinh năm đời lên tới chín tầng mây, có lẽ chỉ cần có đời thứ sáu của Lục gia, mọi người đều hứng khởi.
Khách không mời mà tới là Trì Phi Phàm và Trần Mặc. Trì Phi Phàm nghe nói mình là cha nuôi đã bị kích động. Lục Dữ Giang gặp anh có vài phần mất hứng, nhưng không biết tại sao vẫn đồng ý để anh là ba nuôi đứa bé. Còn Trần Mặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-nam-biet-bao-lau/2801450/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.