🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ba năm qua, tôi và Lục Dữ Giang đều rơi vào tình trạng kiệt sức, chúng tôi lần lượt làm đối phương cảm thấy chán ghét, cuối cùng cũng chia tay.



Hắn hung dữ cắn môi tôi, cắn tôi rất đau, tôi cũng cắn lại môi hắn, chớp mắt sau cùng, tôi gần như muốn chết, lại ngửi được mùi máu tanh chảy qua kẽ răng, tôi yếu ớt mê man nghĩ, nếu đây là lần cuối cùng, tôi cũng không muốn đối xử dịu dàng với hắn.



Đến khi tôi tỉnh lại, hắn đã rời đi.



Tôi ngủ trên ghế sô pha trong phòng khách, tay vẫn đang nắm lấy tay áo sơ mi của hắn, áo sơ mi nhàu nhĩ như cái giẻ lau, nhất định là tôi nắm chặt không buông, thế nên hắn mới cởi áo, lặng lẽ rời đi. Hồi mới kết hôn, có một lần tôi ngủ nắm chặt áo ngủ của hắn, hắn đã làm như vậy. Đầu tôi đau muốn nứt ra, đứng lên tìm một bộ quần áo để thay.



Va-li còn đang dựng cạnh cửa, mà cửa vẫn đóng chặt, tôi bắt đầu thử mật mã.



Sinh nhật của Cánh Tri, không đúng.



Sinh nhật của Lục Dữ Giang, không đúng.



Số điện thoại của Cánh Tri, không đúng.



Số điện thoại của Lục Dữ Giang, không đúng.



Cuối cùng tôi cũng từ bỏ không đoán loại mật mã yêu cầu kỹ thuật cao này, dù sao tôi cũng chưa từng đoán được Lục Dữ Giang nghĩ gì, quả thực là chỉ có Thiên Phương Dạ đàm mới có thể đoán mật mã này, cũng may vẫn còn đường khác để ra ngoài.



Tôi xách va-li lên tầng hai, đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-nam-biet-bao-lau/2801420/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cảnh Năm Biết Bao Lâu
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.