Phượng Cảnh Duệ ngồi trên nóc kiệu, ung dung mở miệng nói với Lưu Mật Nhi,"Mật Nhi, nàng có muốn lên đây không? Phong cảnh đẹp lắm?"
Nháy mắt, ánh mắt của mọi người rơi vào người Lưu Mật Nhi, còn nàng thì im lặng.
"Khụ, mấy năm rồi mà Phượng công tử vẫn không thay đổi, vẫn ham chơi như thế!"
Một trận tiếng ho truyền ra, màn kiệu nhấc lên, một đôi gót sen bước rakhỏi kiệu. Nữ tử mặt quần áo màu trắng bước ra. Thân thể mềm mại caoráo xinh đẹp khiến người ở đây kinh ngạc tán thán, vội vã muốn nhìn xemdiện mạo của nữ tử có dáng người như thế.
Gương mắt nhìn, đôi mắt lấp lánh ánh nước chứa chút lo lắng, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt vôcùng chứa nụ cười thản nhiên nhưng cũng mê người tột cùng.
Lưu Mật Nhi nhìn nữ tử này bằng ánh mắt tán thưởng, thật xinh đẹp.
Diệp Ly Tâm rụt cổ, biến sự biến thái của hắn nên nàng không có can đảm đi trêu chọc hắn.
Gật đầu hài lòng, Phượng Cảnh Duệd❂đ❂L❂q❂đquay sang nhìn Hoàng Phủ tiểuthư, "Đa tạ Hoàng Phủ tiểu thư đã đặc biệt đón tiếp, chúng ta còn cóviệc, đi trước!"
"Chờ chút..." Hoàng Phủ tiểu thư lấy lại tinh thần, "Huynh thật không thể cứu ta à?"
Phượng Cảnh Duệ quay lại, "Hoàng Phủ tiểu thư không có bệnh, cần gì ta cứu!Hẳn là Hoàng Phủ tiểu thư nên biết quy của của Minh Cốc!"
"Quy củ gì?" Lưu Mật Nhi hỏi.
Phượng Cảnh Duệ nhếch môi, "Không chết không cứu! Nữ tử không cứu! Tâm tình không tốt không cứu!"
"Hả?" Lưu Mật Nhi há to miệng, "Tại sao?"
Phượng Cảnh Duệ nhún vai, không phải quy định của hắn, sao hắn biết?
Hoàng Phủ tiểu thư cô đơn cúi đầu, "Không thể phá lệ ạ?"
"Có thể. Hoàng Phủ tiểu thư muốn chết một lần à?" Phượng Cảnh Duệ cười nói.
"Không!" Mạc quản gia vội vàng bước lên, "Ngươi không thể tổn thương tới tiểu thư nhà ta!"
Phượng Cảnh Duệ nhún vai, "Là các ngươi đưa tới cửa!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]