Phượng Cảnh Duệ đứng chờ hồi lâu mà Mật Nhi không xuất hiện nên trong lòng bắt đầu lo lắng.
Khi thấy tay Phượng Dương cầm kiếm từ bên trong Phù Dung uyển đi ra.
Mặt Phượng Cảnh Duệ lập tức nghiêm chỉnh đợi, mắt không chớp mắt nhìn toànthân sát khí của phụ thân. Sao sát khi kia bừng bừng trong nháy mắt,trong lòng hắn hơi sợ hãi.
Cái sát khí này khác hẳn lần trước,lần này hắn không thấy ở trên người Phượng Dương bất kỳ một tia ấm ápnào. Bây giờ hắn đã biết, lần này nhất định phụ thân sẽ không mềm lòng.
Cặp mắt hai phụ tử đối đầu với nhau, ánh mắt như muốn chém giết. Hai ngườigiống nhau, toàn thân đều lạnh lẽo không hề có nhiệt độ.
Phượng Cảnh Duệ đánh vỡ sự yên tĩnh hỏi "Người của ta đâu?"
Khóe miệng Phượng Dương khẽ nhếch lên "Chết rồi."
"Không thể nào!"
Không hề suy nghĩ, Phượng Cảnh Duệ lắc đầu.
Phượng Dương "Cần ta mang thi thể trả lại cho ngươi không?"
Phượng Cảnh Duệ hừ lạnh "Ta không tin ngươi!"
"Cũng tốt! Vậy ngươi và hắn làm bạn với nhau đi!" Phượng Dương giơ cổ taylên, trường kiếm trong tay bắt đầu múa như vẽ hoa. Kiếm phong tiến vềmặt của Phượng Cảnh Duệ đánh tới.
Phượng Cảnh Duệ chợt thấy nguy hiểm thoáng qua, kiếm phong sắc bén lấy đi của hắn mấy lọn tóc.
Chỉ thấy một tay Phượng Cảnh Duệ sờ sờ ở trên eo, nội lực trong nháy mắttruyền vào cổ tay. ‘Keng’ một tiếng, một thanh kiếm giống với trườngkiếm của Phượng Dương xuất hiện trên tay của hắn.
Phượng Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-mot-leo-tuong-canh-hai-bo-vao-phong/2376695/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.