"Thời tiết hanh khô,cẩn thận củi lửa!" Trong đêm tối, hai cây gậy gỗ gõ kèm theo một giọngnói than thở không còn hơi sức. Lưu A Đại không còn hơi sức nhìn dướichân mình.
Một tay cái cồng(cồng chiêng),một chiếc đèn, cộng thêm trên tay cầm một khúc gỗ. Một người trong đêm tối bất ngờ hiện ra.
"Trời ơi, tại sao… tại sao ta lại là một gõ mõ cầm canh?" Mặt Lưu A Đại tốităm. Trong đêm tối không thấy rõ trên mặt lộ vẻ không cam lòng.
Khác những người gõ mõ cầm canh bình thường, da Lưu A Đại trắng noãn khácthường, mặc dù là người gõ mõ cầm canh , nhưng bởi vì không bị mặt trờichiếu vào nên da vô cùng trắng.
Gương mặt hắn lúc này, không cam lòng, đã hỏi bản thân vấn đề này bao nhiêu lần rồi.
"Tên bị mất đi, còn chưa tính. Nghề nghiệp thấp hèn đi, cũng có thể sốngtạm. Nhưng là vì một nam nhân, nam nhân nha" một lần nữa Lưu A Đại tựhỏi trong lòng.
Hắn là Lưu A Đại, hắn cũng là Lưu Mật Nhi. Khôngsai, không cần hoài nghi, hắn Lưu A Đại chính là một nữ nhân! Một nữnhân thứ thiệt!
Lưu Mật Nhi không nhịn được liếc mắt cúi đầu nhìn quần áo thô kệch trên người mình. Trong lòng thầm nghĩ: ông trời, người thật không công bằng. Người ta xuyên qua gặp trai đẹp, ta không cầntrai đẹp, người cũng đừng đổi giới tính của ta chứ. Ta là nữ nhân, nữnhân nha…
Lưu Mật Nhi, mười tám tuổi bắt đầu đi làm, lần đầu tiên theo đồng nghiệp đi du lịch, thì rơi xuống vách núi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-mot-leo-tuong-canh-hai-bo-vao-phong/2376655/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.