Mọi người nháy mắt thấy rõ mặt của mấy người kia, phát hiện bọn chúng cũng không phải cản sát giả, mà là cảnh sát thật của đội trị an vừa bị Đỗ Long đá ra.
Ngày đó Trương Minh Kế không phải mang hai anh em tốt đi sao? Đêm Trương Minh Kế bị bắt bọn họ không tham gia họp, bởi vậy tránh dược một kiếp. Đáng tiếc vận may của bọn họ chỉ đến đêm nay mà thôi.
Nhìn thấy hai tên này, Đỗ Long chợt hiểu ra. Xem ra việc này có khả năng liên quan đến Vương Nguyên Khôn, bởi vì Trương Minh Kế chính là chi chính của Vương Nguyên Khôn. Phan Quách Lỗi và Dương Hâm sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện ở nơi này, còn suýt nữa hại chết Mạnh Bằng. Nếu nói Vương Nguyên Khôn không biết chút nào, có đánh chết Đỗ Long cũng không tin.
Những người quen biết Mạnh Bằng đều chen lên trước cười hì hì nói với y:
- Tiểu tử cậu thật không chết nhỉ, lừa gạt tình cảm của chúng tôi!
Mạnh Bằng cười ha hả nói:
- Đại nạn không chết tất có hạnh phúc cuối đời, xem ra Diêm vương gia không nghĩ thu nhận tôi nhanh như vậy.
Những người đó vội vàng chào hỏi Mạnh Bằng rồi đi, Đỗ Long đi lên trước, nói với Mạnh Bằng:
- Mạnh Bằng, tôi là Cục phó Đỗ Long, cậu không sao chứ? Cậu theo tôi lên lầu nghỉ ngơi một chút, lát nữa tôi sẽ nói chuyện với cậu.
Mạnh Bằng nhìn Đỗ Long kinh ngạc:
- Anh chính là Đỗ Cục phó? Tôi không sao… Cảm ơn anh đã phái người cứu tôi, nếu không tôi có lẽ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531461/chuong-1398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.