Quan Chí Hằng thấy bộ dạng nghiêm túc của Đỗ Long, không dám chậm trễ. Anh ta vội vàng nhắn tin cho Chí Cường. Đỗ Long sớm kiểm tra được hiện điện thoại đầu bên kia đang trạng thái tắt máy, nên cũng không đợi trả lời ngay luôn được. Hắn dặn dò Quan Chí Hằng vài câu. Sau đó lại đi cùng Quan Chí Hằng đến chỗ một thanh niên khác trong gia đình cũng bị mất tích.
Kết quả cũng giống Quan Chí Cường không khác là mấy, người thanh niên kia buồn bực sầu não cả tết. Sau đó chẳng khác Quan Chí Cường là mấy, lúc rời nhà đi làm thuê giống như bình thường. Cậu ta cũng để lại số điện thoại đi động của Quảng Châu. Nhưng căn cứ theo điều tra của Đỗ Long, số kia cuối tuần mới mở một hai lần, có việc trước giờ cũng không liên lạc được.
Lần này Đỗ Long không để người nhà nhắn tin hay gọi điện thoại cho cậu thanh niên kia. Hai nhà cùng xảy ra chuyện giống nhau cũng không tránh khỏi sự trùng hợp.
Lần trước thời gian Đỗ Long và Quan Chí Cường quá ngắn, chỉ cảm nhận được một số cảnh ngộ họ gặp phải, thậm chí ngay cả mặt của đối phương cũng mơ hồ không rõ. Bởi vậy hắn cũng không xác định được Quan Chí Cường hiện ở chỗ nào. Hắn chỉ biết cảnh ngộ của Quan Chí Cường hiện giờ có thể không tốt lắm, có thể nhanh chóng giải cứu hoặc nhanh chóng giải cứu càng nhanh càng tốt.
Đỗ Long về tới Cục công an, Chu Trường Giang nói với hắn:
– Phó cục trưởng, vừa rồi Cục trưởng Uẩn gọi điện nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531446/chuong-1383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.