Sáng sớm hôm sau, Diệp Vũ Văn cũng đã quay trở lại đội kịch. Hoa Nghĩa Cường cũng chẳng còn nhiều hứng thú, đi cùng Diệp Vũ Văn đến đội kịch. Đỗ Long đã có thể thoát thân, có điều hắn cũng không lập tức trở về Lỗ Tây, mà hẹn gặp đám người Hạ Hồng Quân trong rừng sâu.
– Mấy người đó đều xử lí xong xuôi rồi chứ?
Đỗ Long hỏi.
Hạ Hồng Quân nói:
– Xử lí xong hết rồi, nhưng mà Vương Bá bị thương, mấy người đó thật sự rất lợi hại.
Đỗ Long nói:
– Bị thương? Nghiêm trọng không?
– Không sao đâu.
Vương Bá động đậy lay lay cánh tay, nói rằng:
– Chuyện nhỏ ý mà, đều tại tôi sơ ý.
Đỗ Long nói:
– Không đáng ngại thì tốt rồi, tôi còn lo vũ khí của họ có tẩm độc.
Hạ Hồng Quân nói:
– Trong đống đồ thu được có vài món đã ngâm độc, cái người mà Vương Bá đối phó có thể tự cho mình cao cường nên không có hạ độc thủ trên hung khí, mới may mắn như thế, bằng không đã phiền phức lớn rồi.
Đỗ Long cười nói:
– Mọi người vất vả rồi.
Đoàn Huệ Minh hừ một tiếng nói:
– Anh thì nhiều phiền phức rồi.
Hạ Hồng Quân cười nói:
– Đúng vậy, phiền phức của cậu ấy đúng là rất nhiều. Đỗ Long, rốt cuộc Đoàn Kết Xã là tổ chức gì vậy? Tại sao lúc nào cũng tìm cậu gây phiền toái vậy?
Đỗ Long nói:
– Cái này tôi thật không biết khi xưa thế nào lại gặp phải Đoàn Kết Xã. Có điều rõ ràng lần này là vì chuyện của thành phố Song Môn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531439/chuong-1376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.