Đường lên núi tối tăm, hai cái đen pin lắc lư, Đỗ Long và Diệp Vũ Văn vẫn mang đủ trang bị lên núi.
Trong đêm tối một nam một nữ băng qua rừng lên núi cao, vốn là một chuyện rất kích thích và lãng mạn, nhưng vì hai người đều tự có ý xấu trong lòng nên thành ra có chút nhạt nhẽo vô vị.
Đỗ Long biết kế hoạch của Diệp Vũ Văn, mà còn có chút tâm tư kể chuyện ma trêu cô, thỉnh thoảng quay đầu lại dè chừng Diệp Vũ Văn phía sau thầm nghĩ nếu cô mà đi phía trước thì thật tốt. Chỉ cần nhìn xuyên qua quần áo cặp giò dài tiến về phía trước và bộ mông không ngừng men theo đường di động… Cũng đã là một cảnh đẹp thú vị.
Thế nhưng Đỗ Long đi trước Diệp Vũ Văn thì không thể thưởng thức được cảnh đẹp này. Bậc thang lên núi đã dùng đá phiến sửa lại lan can cũng có thể tựa, cho dù mò mẫm lên núi cũng rất thuận lợi. Đỗ Long thầm nghĩ sao Diệp Vũ Văn không bị trật chân hay gì đó, lúc mình cõng cô ta lên núi chẳng phải có thể dễ dàng ra tay sao?
Nhưng Diệp Vũ Văn tỏ ra có kế hoach khác, cô đi một đội giày thể thao rất hợp leo núi, lúc đi lên núi cũng rất vững vàng không cho Đỗ Long bất cứ cơ hội âu yếm nào.
Cuối cùng cũng đã đến đỉnh núi, nơi này đã làm một đài ngắm cảnh có thể phục vụ hơn trăm vị khách ngồi nghỉ ngắm cảnh, hơn nữa đài ngắm cảnh được xây khá tiêu chuẩn. Bằng việc bảo lưu tình trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531433/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.