Ánh mắt Diệp Vũ Văn chuyển qua Đỗ Long và Hoa thiếu gia mỉm cười nói:
– Các anh quá khen rồi, vé xem phim thế nào khó nói lắm, thị trường điện ảnh Trung Quốc rất khó đánh giá.
Đỗ Long nói:
– Chỉ cần có đủ thành ý tôi tin nhân dân sẽ mua thôi. Chỉ là phần lớn người trong ngành điện ảnh trong nước chỉ vì cái lợi trước mắt cộng thêm sự tồn tại của một kiểu lũng đoạn nào đó nên một vài phim có ý tưởng có thị trường rất khó tồn tại, ngược lại một vài phim rất tệ lại rất hot và bán được nhiều, đây cũng chính là tiếng kêu chung của nhân dân.
Diệp Vũ Văn bám lấy thang hơi nhón mũi chân xuống nước ấm, sau đó ngồi xuống bên hồ bỏ hai chân xuống nước đung đưa, đôi chân cô xuyên qua làn nước đúng là cảm giác tuyệt mỹ.
Diệp Vũ Văn cảm thấy được ánh mắt nóng rực của Đỗ Long, trong lòng cô cười ngạo nghễ nói:
– Đúng vậy, thị trường điện ảnh trong nước thật không hoàn thiện, phim bán được chưa chắc đã hay. Người xem trong nước cũng không chín chắn, rất nhiều người đều chỉ nhìn vào đạo diễn hoặc diễn viên, thế nên những đạo diễn và minh tinh lớn mới tạo nên lũng đoạn cho thị trường điện ảnh. Điều này không có lợi cho sự phát triển lâu dài của thị trường điện ảnh.
Đỗ Long cười nói:
– Nói đúng lắm, nhưng bộ phim này của em anh nhất định sẽ đi rạp chiếu phim cổ động!
Diệp Vũ Văn cười nói:
– Chỉ tiếc là anh quá bận, hơn nữa là lần công chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531431/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.