– Đẹp quá, như tiên cảnh vậy, còn đẹp hơn cả trong phim nữa!
Mọi người nhìn tấm thảm xanh mướt dưới chân của thôn Lĩnh Thượng không khỏi tán thưởng, Đỗ Long cười nói:
– Đây đã là gì, đợi đến biển mây lúc mặt trời mọc rồi thán phục cũng không muộn.
– Thật sao? Mong chờ quá…
Mọi người đều rất hồi hộp ríu rit nói muốn chụp ảnh làm kỷ niệm, trong tay Đỗ Long cầm một máy ảnh Nikon, chụp cho mọi người.
– Các ngươi nhanh lên chút có được không vậy? Chắc tại bọn Đỗ Long chiếm hữu chỗ chụp ảnh đẹp quá lâu, bên cạnh có người kiến nghị. Đỗ Long quay đầu lại nhìn thấy một cặp tình nhân trẻ, người con trai có sẹo trên mặt có vẻ hơi hung ác, mặt bạn gái y bị rỗ dáng người mập mạp đang nhìn họ suốt ruột.
Đỗ Long nói với bọn họ:
– Xin hai người đợi chút, không chậm trễ lâu đâu.
Người con trai mặt sẹo nói:
– Chúng tôi đã đợi rất lâu rồi, các người làm gì vậy, còn không mau cút là tôi gọi nhân viên quản lý đấy.
Đằng sau rất nhiều người hình như là đoàn du lịch, bọn họ cũng đều hét lên:
– Đúng thế, mọi người đã đợi lâu lắm rồi, chúng tôi còn vội nữa…
Đoàn du lịch bao giờ cũng vội như vậy, lúc này Diệp Vũ Văn nói:
– Thôi bỏ đi, chúng ta nhường bọn họ trước dù sao vẫn còn nhiều nơi chưa đi mà, đợi bọn họ đi rồi hãy quay lại.
Đỗ Long đang định đồng ý thì có người gọi từ phía sau:
– Là Diệp Vũ Văn! Trời ạ! Đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531429/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.