Đứng trước thân thể tuyệt đẹp của Cơ Dã Diệu tử, Đỗ Long nhếch nhếch miệng,nói:
– Muốn dùng sắc dụ dỗ tôi…chỉ một mình bà thì không đủ.
Cơ Dã Diệu Tử nghe được lời này của Đỗ Long thì không khỏi bật cười khanh khách, bà ta nói:
– Cục trưởng Đỗ thật thẳng thắn, Phương Tử, con còn chần chừ gì nữa?
Điền Trung Phương Tử không hào phóng như lần trước, không biết có phải do lớn thêm hai tuổi nữa nên đã biết hổ thẹn, cô ta cắn môi xấu hổ nói:
– Mẹ… đừng như thế… Cảnh sát Đỗ, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện trước được không?
Đỗ Long quét mắt trên khuôn mặt cô ta, cười nói:
– Không vấn đề, tuy nhiên…. cô có thể ngồi trong lòng tôi không?
Điền Trung Phương Tử ngượng ngùng gật đầu, sau đó Đỗ Long đi tới, lúc đi qua bên cạnh Cơ Dã Diệu Tử, hắn khom người nhặt quần áo của Cơ Dã Diệu Tử lên choàng lên người cho bà ta. Đỗ Long nói:
– Phụ nữ không nên quá chủ động cởi quần áo, hãy dành thú vui này lại cho đàn ông…
Cơ Dã Diệu Tử đã quen với tình cảnh này, nghe xong chỉ cười khúc khích, nói:
– Thì ra cục trưởng Đỗ không thích phụ nữ quá chủ động. Thế thì chỉ có thể trách đại đa số đàn ông có sắc tâm không có sắc đảm. Phụ nữ đành phải chủ động một chút thôi….
Đỗ Long ngồi trên ghế sô pha, vừa vỗ đùi, Điền Trung Phương Tử đã hiểu ý hắn, e thẹn đi tới trước mặt Đỗ Long.Đỗ Long ôm lấy vòng eo thon của cô ta, ấn cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531421/chuong-1357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.