Đối diện với Hồ Tuyết Mai gọn gàng dứt khoát như vậy. Đỗ Long cười một tiếng, hắn nói:
– Thích, đương nhiên thích, tuy nhiên không giống với tưởng tượng của cô, cô là một cô gái đẹp, rất đáng yêu, những người bên cạnh cô đều thích cô, tôi thích cô cũng không khác bọn Hồng Quân lắm.
Hồ Tuyết Mai thấp giọng nói:
– Tôi không cần thích như vậy, là tôi đã lầm rồi…
Nói xong Hồ Tuyết Mai đứng lên, liền đi ra ngoài, Đỗ Long quát:
– Đứng lại, cô lại muống đi ra ngoài uống say không biết gì sau đó bị một kẻ lang thang ức hiếp? Quay lại ngồi xuống cho tôi, chúng ta từ từ nói chuyện.
Hồ Tuyết Mai không nói một tiếng nào ngồi lại trên ghế sa lon, Phó Hồng Tuyết đi từ trong bếp ra hỏi:
– Làm sao vậy? Chị Tuyết Mai, chị làm ông chủ tức giận rồi hả? Ông chủ, anh dùng cái kia từ từ trừng phạt cô ấy là được rồi.
Đỗ Long chỉ ra phòng bếp nói:
– Không phải việc của em, quay vào bếp cho anh, chưa được sự cho phép của anh không cho phép em ra.
Phó Hồng Tuyết lè lưỡi, quay vào bếp, Đỗ Long lấy ra chiếc điều khiển từ xa, đặt ở trên bàn nói:
– Tiểu Mai, có lẽ tiểu Tuyết đã nói cho cô không ít chuyện của tôi, cô ấy nói chưa chắc đã là sự thật, cô không cần để ý những điều đó, bây giờ ngẩng đầu lên cho tôi.
Hồ Tuyết Mai ngừng lại một chút mới ngẩng đầu lên. Sau khi ánh mắt vừa nhìn thấy Đỗ Long liền nhìn thấp xuống, nhìn sang cái điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531409/chuong-1346-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.