Đối với những người phạm nhân từng bị họ khinh rẻ mà nói, nhìn thấy họ bị cởi hết đồ, đi diễu hành thật sự là một món quà năm mới không thể hay hơn. Cho dù chưa biểu hiện công khai hết nỗi lòng ra ngoài, nhưng trong lòng từ lâu đã vui như hoa nở.
Nhóm người Vương Hải Lượng đã suôn sẻ tìm được bàn chải đánh răng bị mài trở thành một vật đâm trong bồn cầu tự hoại tại phòng giam của ba phạm nhân kia. Mặc dù đã bị nhúng nước, nhưng trên cán bàn chải vẫn còn lưu rất nhiều máu, cũng đủ để lấy mẫu giám định.
Hung khí, quần áo dính máu đều đã tìm được rồi, vậy nghi phạm đâu? Giết người vì động cơ gì? Những nghi vấn đều còn chưa có đáp án. Những người kia đều được giam giữ ở nơi khác nhau. Đỗ Long nói với Phó Cục trưởng Trịnh Chí Nhật:
- Anh Trịnh, làm như vậy không phạm sai lầm chứ?
Trịnh Chí Nhật hiểu chuyện hắn nói chính là để phạm nhân nửa thân trần đi dạo quanh nhà giam. Anh ta cười nói:
- Đối đãi với phạm nhân như vậy có chút không ổn. Nhưng tôi tin Phó cục trưởng Đỗ làm như vậy là có nguyên nhân, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ trừng phạt họ. Hơn nữa… người khác ở hiện trường hôm nay ai sẽ nói ra chứ?
Mọi người cười ha hả. Đỗ Long nói:
- Vậy thì tốt rồi. Ngục trưởng Chu, trước khi thẩm vấn những tù nhân có nghi ngờ, tôi muốn tìm hai vị cảnh sát cai ngục khá quen với Tôn Hạo Long, hỏi họ một chút về tình hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531398/chuong-1335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.