Nghe Đỗ Long tố cáo, trán Trương Văn Diệu bắt đầu đổ mồ hôi, Đỗ Long nói tiếp:
- Đây vẫn chỉ là một phần nhỏ kế hoạch của ông. Bát Tuấn làm đại diện của một lực lượng thần bí cũng chỉ có thể phóng hỏa giết vài người, thật sự không làm cho ông có chút kiêng nể gì, ngoài ra còn một cỗ lực lượng... Ông lợi dụng chính chức quyền của mình, dùng mọi cách vơ vét rất nhiều bí mật của những nhân vật có quyền lực, dùng những bí mật đó dọa dẫm bọn họ để uy hiếp họ nhằm đạt được mục đích của ông.
Trương Văn Diệu vẻ mặt có chút thay đổi, Đỗ Long lại nói:
- Thỉnh thoảng có vài người cứng mềm không chịu phục tùng, ông đặt bẫy, làm cho bọn họ sập bẫy. Ví dụ như Phùng Kiếm Văn, chính là như vậy bị ông kéo xuống nước đấy.
Trương Văn Diệu kêu lên một tiếng trầm đục, nói:
- Vậy thì sao, ruồi bọ không bu vào quả trứng không kẽ hở, chính bọn họ không có khả năng chịu nổi dụ dỗ trách ai? Nếu kiên quyết không chịu cám dỗ thì tôi cũng không làm gì được bọn họ.
Đỗ Long cười lạnh nói:
- Cho dù thánh nhân cũng có nhược điểm, thân là Cục trưởng cục Công an, ông hẳn là nên giống thiên sứ ngăn cản ma quỷ dụ dỗ người khác và ngăn họ phạm tội, ông lại có cớ ngụy biện rồi.
Trương Văn Diệu sắc mặt khó coi, nói:
- Vậy thì sao? Cậu có thể chứng minh gì nào? Nói nhiều mà không đúng sự thật cũng không tốt, cậu tốt nhất cẩn thận một chút đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531390/chuong-1324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.