Mọi người cũng không dám hé răng nửa lời, đứng xếp hàng đi nhận công cụ. Sau đó một người trông coi đi vào sắp xếp từ phân công các thợ mỏ đến đưa thợ mỏ đi.
Việc lao động chân tay đối với Đỗ Long mà nói đúng là không coi vào đâu, nhưng là bị người cầm dây buộc đi đào mỏ, trong đầu cảm thấy quái dị. Thật không nghĩ tới lại có một ngày mình phải đi làm nô lệ công ích.
Mấy người bị bắt tới đều là dân công, làm việc khổ cực đối với bọn họ mà nói cũng không khó, việc đã đến nước này bọn họ chỉ có thể vùi đầu vào làm việc, hơi chậm chạp sẽ bị đánh bằng roi. Có lúc Đỗ Long không khỏi nghĩ, nếu những nô lệ công này cùng nhau cầm lấy cuốc chống lại, mấy người trông coi kia có thể đỡ nổi sao? Đáng tiếc là mọi người đều im lặng làm việc, không ai dám đứng ra dẫn đầu chống lại.
Đỗ Long mang trọng trách lớn trong người, không thể tùy tiện bộc lộ thân phận, cho nên hắn cũng nhịn không hề hé răng. Cũng vì hắn có sức lực hơn lại chịu khó làm việc, từ đầu đến cuối không hề ăn roi, lúc ăn cơm một gã trông coi còn cố ý dặn đầu bếp cho hắn nhiều hơn hai khối thịt. Đỗ Long không biết nên khóc hay nên cười, không nghĩ tới mình làm nô lệ công cũng được hoan nghênh như thế này.
Sau khi ăn xong, người trông coi cho họ nghỉ ngơi một tiếng, sau đó tiếp tục bắt đầu làm việc. Vẫn làm đến mười giờ mỏ mới dừng lại. Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531388/chuong-1322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.