Hoàng Kiệt Hào cười nói:
– Được, cậu lại muốn chuồn, thuộc hạ của cậu làm thế nào? Đừng cạo sờn xe tôi…
Đỗ Long cười nói:
– Bảo bọn họ làm xong việc thì tự về nghỉ, ngày mai trở về Lỗ Tây!
Đỗ Long thừa dịp lúc Hoàng Nham vẫn đang nỗ lực biểu hiện thì lén chuồn mất, cũng không biết lúc Hoàng Nham đi ra phát hiện đã bị leo cây rồi sẽ có biểu tình thế nào.
Đỗ Long cũng không có đi xa. Sau khi hắn lượn một vòng dừng xe cảnh sát bên đường núp trong một góc phòng sáng sủa, sau đó gọi điện cho Nhạc Băng Phong, nói:
– Băng Phong, nhận được tin nhắn anh chưa?
Nhạc Băng Phong nói:
– Nhận được rồi, làm gì mà không gọi thẳng, còn gửi tin nhắn gì hả?
Đỗ Long nói:
– Nhất định là cần phải mà, thế nào? Số điện thoại bảo em nghe lén đó có động tĩnh chưa?
Nhạc Băng Phong nói:
– Có, lúc nãy ông ta mới gọi điện ra ngoài, muốn nghe ghi âm không?
Đỗ Long nói:
– Dù sao bây giờ rảnh rỗi không có chuyện gì làm, em gửi qua cho anh nghe thử nhé.
Nhạc Băng Phong gửi đoạn ghi âm qua, Đỗ Long liền nghe thấy một giọng người đàn ông trung niên có chút quen thuộc nói:
– Thiếu gia, bọn cảnh sát đó không biết từ đâu nhận được tin tức. Không ngờ vừa ra tay thì bắt được mấy thằng nhóc đó, bốn món đó cũng bị lấy đi rồi.
Một giọng nói khá trẻ khác nói:
– Sao lại như vậy, Đỗ Long có thật lợi hại như vậy không? Nó rõ ràng đã bị cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531383/chuong-1317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.