Đỗ Long cười nói:
– Theo điều tra thì kẻ tập kích tôi là thuộc hạ của ông chủ Vương, bọn họ rất trung thành với ông chủ của mình. Hận tôi ép chết ông chủ của bọn họ, nên mua vũ khí theo những cách đặc biệt để ám sát tôi, xong việc cũng tự sát hết. Ban tuyên giáo cảm thấy đây không phải việc đáng tuyên dương, nên không đưa tin.
– Wa
Hàn Mộng Điệp kêu lên kinh ngạc:
– Thời này còn có người trung thành nhất mực như vậy sao. Ông chủ Vương của tên sát thủ đó nhất định là người rất giỏi.
Đỗ Long nói:
– Là một kẻ không sợ chết mới đúng. Nếu như y bị bắt, sớm muộn cũng bị ăn đạn. Bắt cóc hơn trăm người đi làm nô lệ mở quặng, nói thẳng ra là mất hết tính người.
Hàn Mộng Điệp hỏi Đỗ Long không ít tình tiết phá án, Đỗ Long có cái nói thật có cái nói chống đỡ. Cuối cùng hắn nói hết những việc phá án mình đã trải qua cho cô bé, đương nhiên là cắt giảm không ít, nhưng Mộng Điệp vẫn nghe say sưa.
– Con bé này luôn thích nghe những chuyện lì kỳ như thế này, thật hết cách.
Lưu Long Thịnh lắc đầu bất lực. Lúc này nhân viên phục vụ bưng đĩa cá lên, Lưu Long Thịnh giới thiệu:
– Đỗ Long, đĩa cá vòng hương này là món tủ ở đây đấy, cậu thử xem.
Đỗ Long thử mấy miếng, nâng ly rượu lên nói với Lưu Long Thịnh:
– Anh Lưu, cảm ơn anh lần trước đã giúp tôi, xin phép mời anh một chén.
Lưu Long Thịnh cười nói:
– Chuyện vặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531367/chuong-1301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.