Đỗ Long mượn lời của Lương Thành Tường khiến mọi người cười hi hi, cuối cùng cũng lấy lại tâm trạng bắt tay vào làm việc.
Nguyễn Minh Quân kéo Đỗ Long ra ngoài cửa nói nhỏ:
– Cục trưởng Đỗ, mấy người trẻ tuổi kia đều có lai lịch đấy. Nhất là cô gái bị anh đánh, bố cô ta là bí thư thành ủy Phùng Kiếm Văn.
Vừa rồi Đỗ Long đã biết điều này, hắn cố ý tỏ ra kinh ngạc:
– Vậy sao? Con gái của bí thư Phùng sao lại vậy được, anh không nhầm đấy chứ?
Nguyễn Minh Quân cười khổ nói:
-Tôi không nhìn lầm đâu, chính là cô ta. Cục trưởng Đỗ, lần này anh chuốc họa lớn rồi, cứ cho là anh và người của anh không nói, thì một nam hai nữ vừa rồi nhất định sẽ đem chuyện này nói ra ngoài đấy.
Đỗ Long nói vẻ bất cần:
– Truyền ra ngoài thì truyền, lớn mà không có người dạy bảo. Nếu bí thư Phùng không có thời gian dạy dỗ cô ta vậy thì tôi sẽ cố gắng thay bí thư Phùng quản giáo cô ta. Vừa rồi không phải là đã chụp ảnh lại rồi sao? Chút nữa đi kiểm tra báo cáo chứng minh cô ta hút ma túy, nói không chừng bí thư Phùng còn cảm ơn tôi ấy chứ.
Nguyễn Minh Quân không còn lời nào để nói, lúc sau anh ta mới lên tiếng:
– Có cần thông báo cho bí thư Phùng và ông Lương chủ tịch thành phố không?
Đỗ Long liếc nhìn Nguyễn Minh Quân một cái, nói:
– Không phải từ sớm đã có người thông báo rồi sao? Chắc giờ bọn họ đang trên đường tới rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531346/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.