Đỗ Long từ chối dứt khoát lời đề nghị của Trương Văn Diệu. Trương Văn Diệu thở dài, ông ta nói:
– Phó cục trưởng Đỗ, tôi khâm phục anh, cũng hâm mộ anh. Nếu như tôi có người có thể nương dựa như anh, tôi cũng sẽ kiên trì…
Đỗ Long nói:
– Cục trưởng Trương nói như vậy là sai rồi. Cho dù tôi một mình chiến đấu anh dũng, tôi cũng tuyệt đối không nhụt chí. Huống chi chẳng có mấy người trời sinh đã có người nương dựa, tìm một chỗ dựa vững chắc cũng là một trong những bản lĩnh. Trương Văn Diệu không phải giờ cũng đã tìm chỗ dựa hùng mạnh sao?
Trương Văn Diệu cười khổ, ông ta lắc đầu nói:
– Thôi đi, đừng nói những chuyện này nữa. Nếu Phó cục trưởng Đỗ đã quyết định và quyết chí không thay đổi, vậy chúng ta hàn huyên chuyện khác, giữa chúng ta còn chung rất nhiều chủ đề đấy.
Chuyển đề tài khác, thái độ của Đỗ Long ôn hòa hơn nhiều, hắn nói:
– Cục trưởng Trương nói đúng, giữa chúng ta có chung rất nhiều đề tài. Nhớ lúc tôi đọc có xem qua một trường hợp, là vụ án do Cục trưởng Trương xử lý, tên vụ án là Quỷ dữ giết người. Vụ án đó còn mới mẻ trong ký ức của tôi…
Đỗ Long và Trương Văn Diệu trò chuyện về quá trình của vụ án, những quan điểm trong lúc trò chuyện, không ngờ càng nói càng hợp ý. Chút chuyện không thoải mái vừa nãy nhanh chóng sớm bị hai người gạt qua một bên.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện một mạch đến hơn tám giờ. Điện thoại của Trương Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531344/chuong-1278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.