Mỗi lần phá án, Đỗ Long đều thích thu thập một, hai vật làm chiến lợi phẩm, có lúc những chiến lợi phầm này còn có thể có tác dụng lớn.
Nhưng trại nuôi heo này của Tôn Lập Vận thật sơ sài. Đỗ Long tìm một hồi đều không tìm được vật cất giấu gì giá trị, Đỗ Long đành thôi. Hắn cầm cái cuốc nhỏ lên sườn núi phía sau trại nuôi heo, dùng đèn pin chiếu, cuốc đất lên. Nơi mà Đỗ Long đào là chỗ tơi xốp hơn những chỗ khác. Sau mấy lần cuốc đất thì đào được một túi vải buồm không thấm nước.
Đỗ Long phấn chấn, mở ra xem, chỉ thấy trong túi đựng những thứ như mấy bộ quần áo, túi tiền, di động, chìa khóa, ngoài những thứ đó ra còn có giấy viết thư dùng túi bọc kín, đó có lẽ là di thư để lại của người chết.
Đỗ Long tiếp tục lại đào được mười hai túi vải buồm, đã tìm đủ tất cả di vật của người chết trong vụ án. Nhìn xung quanh không có ai, Đỗ Long cầm máy định vị GPS nho nhỏ từ trong ngực ra, bật công tắc, một đèn màu đỏ nho nhỏ chợt lóe sáng.
Đỗ Long cầm máy định vị thả vào túi quần, tìm nơi ngồi xuống châm điếu thuốc, có vẻ như nghiện thuốc lá. Đỗ Long hút vài hơi liền dí điếu thuốc lên đất dập lửa.
Có những âm thanh xột xoạt dần dần đến gần từ phía sau lưng Đỗ Long, Đỗ Long cũng không quay đầu lại, người phía sau lưng đến gần chỗ hắn mới quay đầu lại, nói:
– Hồng Tuyết, Tiểu Đình, các em cực khổ rồi.
Người phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531326/chuong-1260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.