Hách Minh Lượng tỏ vẻ hắn chưa từng có bất cứ giao thiệp nào với kẻ bí hiểm kia, ngay cả việc đối phương là nam hay nữ cũng không biết, tất cả đều do Vương Hữu Lương đứng ra làm. Có dạo Hách Minh Lượng còn cho rằng Vương Hữu Lương chính là kẻ bí hiểm kia, nhưng sau vài lần thăm dò cũng không dám thử nữa.
Hách Minh Lượng cười khổ nói:
– Ông chủ Vương cảnh cáo tôi, nói rằng sẽ cho tôi một bài học kinh nghiệm. Thoạt tiên tôi không để bụng, rốt cuộc chỉ vài ngày liền bị nội bộ tố cáo. Tôi tìm cục trưởng Trương hỏi xem chuyện gì đã xảy ra, ông ấy không nói gì cả, nhưng tôi có cảm giác cục trưởng Trương cũng bị khống chế, không tự chủ được.
Trì Khánh Bân cau mày nói:
– Vương Hữu Lương đã chết rồi, giờ ông lại vừa bị đánh úp, kẻ đầu sỏ đứng sau chuyện này thật sự là quá ngông cuồng.
Hách Minh Lượng cười gượng gạo:
– Thế này đã nhằm nhò gì, gần đây mọi người đồn rằng những vụ chấn động chính trị thành phố Song Môn mấy năm trước đều do người kia một tay thao túng. Chỉ một năm mà chức lãnh đạo thành phố Song Môn đổi qua biết bao người rồi.
Điều Hách Minh Lượng nói khiến người nghe có phần kinh sợ, Trì Khánh Bân thà rằng tin là vậy nhưng vẫn gặng hỏi Hách Minh Lượng vài câu. Hách Minh Lượng tỏ ra mình chỉ là một nhân vật phụ, kẻ bí hiểm kia trước giờ không trọng dụng hắn.
– Tôi cũng không biết vì sao bọn họ muốn giết tôi, kỳ thực tôi vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531295/chuong-1229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.