Đỗ Long nói:
– Sao anh biết vô dụng, bắt được một người, tìm hiểu nguồn gốc, tôi phải nhổ sạch tận gốc toàn bộ giàn dây hồ lô! Vương Hữu Lương thường xuyên liên hệ với anh sao? Hay giữa các người còn có người liên hệ nào?
Lưu Mậu Tài nói:
– Ông chủ Vương đều trực tiếp liên hệ với tôi. Nhưng đa số thời gian đều là gọi điện thoại. Sau khi gặp chuyện không may, ông ta đã bỏ số thường dùng. Giờ tìm được ông ta chỉ có một cách, phải để tôi đến giờ hẹn tìm ông ta.
Đỗ Long nói:
– Tôi biết, ông ta hẹn anh hai giờ đến gác chuông gặp nhau, anh cho rằng ông ta thật sự có lòng tốt sao?
Lưu Mậu Tài cười khổ nói:
– Cho nên gác chuông là nơi tôi chọn, ở đấy nhiều người, cho dù ông ta muốn xuống tay với tôi, cũng phải cân nhắc chút ảnh hưởng.
Đỗ Long nói:
– Tôi thấy vẫn phải tìm người thay thế anh đi cho an toàn. Hải Tử, cậu đi nhé, mặc bộ quần áo cảnh sát, chú ý an toàn. Sau khi xác định mục tiêu thì phát ám hiệu. Hồng Quân các anh đưa người đó trở về.
Lưu Mậu Tài nói:
– Không có tác dụng đâu, chỉ mình tôi xuất hiện, nếu không người của Vương Hữu Lương sẽ không xuất hiện. Đây là giao ước của chúng tôi. Hơn nữa ông ta chỉ phái bọn tay chân ra, chỉ có tôi mới có thể khiến Vương Hữu Lương ra mặt.
Đỗ Long liếc nhìn Lưu Mậu Tài, nói:
– Làm sao tôi biết anh không chạy trốn? Hồng Quân, anh nói đi?
Hạ Hồng Quân nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531288/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.