Nhưng Đỗ Long lại nói:
– Đừng đi quá chậm, tốt nhất là ngáng xe bọn chúng vài lần.Dù sao cô là người đẹp lái xe, chúng sẽ bỏ qua cho. Đợi bọn chúng nôn nóng lên, rồi sẽ tìm bừa một chỗ để thả người thôi.
Hồ Tuyết Mai ngoảnh đầu nhìn Hạ Hồng Quân một cái, Hạ Hồng Quân nhún nhún vai, nói:
– Cậu ta luôn có lý, nghe cậu ta đi, dù sao chúng ta cũng đang giúp cậu ta mà.
Hồ Tuyết Mai quay đầu cười rạng rỡ với Đỗ Long, nói:
– Nếu bọn chúng bực tức không nhịn được, xuống xe đánh tôi, các anh đừng có ra tay đấy, để tôi được đã cái tay.
Đỗ Long cười nói:
– Yên tâm, cho dù bọn chúng có bắt cô về làm áp trại phu nhân thì chúng tôi cũng không quản đâu.
Hạ Hồng Quân khẽ bật cười, Hồ Tuyết Mai khinh thường nói :
– Như bọn chúng mà cũng xứng, nằm mơ cũng không đủ tư cách!
Nói xong, bốn chiếc xe đằng sau chạy tới.Vì xe của nhóm Đỗ Long đi đằng trước, cho nên những kẻ ở xe sau cũng không hoài nghi. Chúng bấm còi muốn vượt xe, Hồ Tuyết Mai đủng đỉnh không chịu nhường.Xe sau rất khó chịu, nhưng chúng cũng không muốn gây thêm rắc rối,đành phải ở phía sau tìm cơ hội. Hồ Tuyết Mai làm như vô tình hay hữu ý chặn trước chúng, sau vài lần như thế, xe minibus đằng sau cuối cùng cũng vượt lên được.
Trong lúc hai đầu xe đi ngang nhau, tên ngồi bên tay lái phụ đang định tỏ vẻ với người lái xe minibus bên này, thì Hồ Tuyết Mai bỗng mở cửa xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531273/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.