Tô Linh Vân bị hắn nhìn với ánh mắt như lửa đốt khiến mặt nóng lên, tim cô đập nhanh như hươu chạy, bỗng chốc cúi đầu xuống. Đỗ Long nói tiếp:
- Nếu cô đang gặp khó khăn về tài chính , khi phương hướng đầu tư không rõ ràng mấy cái vấn đề này, cứ việc tới tìm tôi, tôi đảm bảo không khiến cô thất vọng đâu.
Tô Linh Vân ồ nhẹ một tiếng, ngẩng đầu lên nói:
- Anh quen người của hệ thống ngân hàng? Chị Hân mỗi lần vay số lượng đều không thấp hơn một tỷ chứ? Năng lực của anh rất lớn đấy, cả đến hướng đầu tư tương lai cái này ai cũng không dám nói chắc vậy mà cũng có thể cam đoan?
Đỗ Long cười nói:
- Tình hình kinh tế chung vẫn có người có thể thấy rõ ràng mà, bằng hữu của tôi nhiều, từ bọn họ lấy chút tin tin tức nội bộ không khó. Dù sao tôi cũng cung cấp tin tức, tin hay không tùy cô, đối với chị Hân, tôi cũng là như vậy.
Tô Linh Vân ờ nhẹ một tiếng, rồi lại cúi đầu xuống, trong lòng không biết đang nghĩ cái gì. Đỗ Long rất nhanh dựng xong lều trại, nói:
- Tôi đi nhặt củi đốt lửa trại, sau đó xử lý hai con gà rừng , trong núi trời tối rất nhanh, không khẩn trương không kịp, cô nghỉ ngơi chút đi, một chút là xong.
Tô Linh Vân giương mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy Lưu Uy và Lý Nam đang ở một tên khoanh tay đứng nhìn, mà Trần Kiến Hải thì không biết đi đâu rồi, cô nói:
- Có cần bọn họ giúp không? Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531223/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.