Đỗ Long cười nói:
- Không hổ là anh ba của em. Hôm nay có rảnh không? Cơ thể ổn chứ? Nếu rảnh thì mau giải quyết chuyện này nhé, tránh đêm dài lắm mộng a.
Dương Đa Quân nói:
- Được, đương nhiên được. Tối qua anh không biết uy mãnh cỡ nào… bây giờ còn sớm, 10h gặp nhau ở cổng ngân hàng Nhân Dân nhé. Trưa anh mời, mấy anh em chúng ta rất lâu không có tụ tập lại, anh chính thức giới thiệu vợ sắp cưới của anh với mọi người…a
Đỗ Long cười nói:
- Chúc mừng, chúc mừng. Bố vợ tương lai của anh cuối cùng hồi tâm chuyển ý rồi à?
Dương Đa Quân chân thật nói:
- Ừ, ông già ấy cuối cùng chấp nhận bọn anh ở cùng nhau rồi, cái này cũng nhờ cậu… Đỗ Long, anh muốn chuyển sang đội hình sự đi lăn lộn theo cậu, cậu thấy anh có đủ tư cách không?
Đỗ Long cười nói:
- Đủ, đương nhiên đủ. Em hoan nghênh còn không kịp nữa. Ba năm trước em đã nói rồi, có cơ hội thì anh chuyển tới thành phố Lỗ Tây. Đáng tiếc em đi Bắc Kinh học, bằng không sớm xử lý chuyện này. Được rồi, chúng ta trưa gặp rồi từ từ nói chuyện nhé…
Đỗ Long từ trong thâm tâm vui mừng cho Dương Đa Quân. Nhiều năm chịu không ít khổ sở như vậy, cuối cùng Dương Đa Quân hết khổ rồi. Bố vợ tương lai y muốn sắp xếp y vào đội hình sự? Cái này ngược lại rất thú vị. Nghe giọng điệu của Dương Đa Quân, tựa hồ Trưởng ban tổ chức Ngô Tử Trần rất coi trọng Đỗ Long đây…
10h kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531208/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.