Lúc nhóm người Đỗ Long thu đội thì trời đã sáng. Đám người Đỗ Long cùng ăn bữa sáng, uống sữa đậu nành hầm hập nóng cùng với bánh rán thơm ngào ngạt, cả đêm mệt nhọc dường như biến mất trong nháy mắt
Thẩm Băng Thanh cắn một miếng bánh rán hành nhỏ, hỏi:
- Anh có theo vụ án này hay không?
Đỗ Long cười nói:
- Theo một nửa hay không theo, dù nói thế nào cũng là vụ án liên quan đến súng không thể thả lỏng quá.
Thẩm Băng Thanh nói:
- Lần này anh dự tính phải phá án bao lâu?
Đỗ Long cười nói:
- Điều này chưa nói rõ ràng được? Cứ đợi sẽ lập tức biết ai làm tốt hay không, làm không tốt một hai tháng đều không có manh mối tôi cũng không phải thần tiên...
Thẩm Băng Thanh nói:
- Anh không phải thần tiên nhưng anh là thần thám, với anh mà nói phá án không phải dễ dàng giống như uống nước sao?
Đỗ Long cười nói:
- Nếu là tôi, hiện tại đã đi bắt nghi phạm lại rồi. Cậu có thể sẽ hoài nghi tôi là yêu quái nhưng kỳ thật chỉ cần tra ra thân phận của người chết thì thân phận của hung thủ nhất định sẽ lộ diện rõ ràng. Vụ án này không có gì khó khăn, chỉ là khẩu súng trong tay bọn họ hơi phiền toái, tôi lo lắng bọn họ sẽ tiếp tục giết người bừa bãi
Thẩm Băng Thanh nói:
- Nếu là báo thù thì có lẽ không giết người lung tung lần nữa?
Đỗ Long nói:
- Điều này cũng chưa chắc, đừng quên thủ pháp của những người này thành thục, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531184/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.