Trên mặt Bạch Nhạc Tiên tràn ra ý cười, thoải mái nói:
- Cái bức thư không rõ thời gian, địa điểm, đến người viết cũng không rõ như thế này căn bản chính là tin tức vu cáo không thể xác minh, Ủy ban Kỷ luật tuyệt không để ý, huống chi gần đây anh cũng mới bị điều tra, tạm thời anh vẫn rất trong sạch.
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Những cái khác thì tôi còn dễ giải quyết, còn cái này nếu Ủy ban Kỷ luật thật sự điều tra thì cũng khá phiền phức đấy…
Bạch Nhạc Tiên hếch mũi lên, rồi lập tức truy hỏi:
- Nói, anh đã làm chuyện gì phạm pháp rồi?
Đỗ Long giơ hai tay rồi kêu lên:
- Đại nhân tha mạng, tôi cũng không có dám làm chuyện gì xấu cả, chỉ là đồng thời yêu hai cô gái không dễ nắm bắt thôi…
Mặt Bạch Nhạc Tiên đỏ bừng, cô quát lên:
- Anh! Thật vô lại…
Đỗ Long khẽ vươn tay ôm cô vào lòng, lúc Bạch Nhạc Tiên xấu hổ đến mức nắm tay lại đánh hắn vài cái thì hắn hướng Nhạc Băng Phong nói:
- Phong nhi, tối nay ở lại được không?
Nhạc Băng Phong mặt hơi hơi nóng lên, cô nói:
- Lát nữa em sẽ đi, không thèm điên cùng anh.
Đỗ Long thấy cô ta vẫn còn không đồng ý, liền không cùng cô ta dông dài, một tay ôm Bạch Nhạc Tiên vừa đi về hướng Nhạc Băng Phong, cô ta kinh ngạc cười muốn né tránh liền bị hắn bắt được kẹp lại dưới nách, hai cô kinh hô liều mạng giãy giụa, nắm tay nhỏ bé đánh lên người hắn.
Đỗ Long để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531170/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.