Lời nói của Đỗ Long khiến ánh mắt của Đường Lệ Phượng lập tức buồn bã. Chị ta là con gái chính thống, đến tuổi nào có không nghĩ việc kết hôn? Tiếc là nhiều năm như vậy cao không tới thấp không xong, chị vẫn chưa gặp được một người đàn ông hai bên có thể vừa ý.
Phải nói người đàn ông quan hệ thân thiết nhất với chị ta, ngoài Chu Dịch Thăng ra không có thể là ai khác, nhưng người kia xuất quỷ nhập thần, thật có chút khó khăn để nắm lấy. Hơn nữa trong lòng Đường Lệ Phượng quan hệ có chút kháng cự với Chu Dịch Thăng, ai bảo tên khốn khiếp đấy dùng cách ép buộc quan hệ với cô? Lần bức hôn đấy thật sự là nhất thời bị kích động, hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra có chút sợ hãi, làm thế nào nếu đồng ý với tên khốn đấy ngay tại trận? Chẳng phải cả đời cũng không trốn thoát được nanh vuốt của y sao?
Đường Lệ Phượng bình thường đều giấu ý nghĩ của mình vào sâu trong lòng, hôm nay Đỗ Long nói ra không hề báo trước, lòng Đường Lệ Phượng không khỏi run lên. Chị ta cố giả bộ khuôn mặt tươi cười nói: - Dưới gầm trời này, có thể người khiến bà chị của cậu để ý còn chưa sinh ra trên đời. Tôi sớm quyết định phải hiến dâng tuổi thanh xuân của mình cho Đảng, hiến cho Chính phủ, hiến cho nhân dân rồi.
Bạch Nhạc Tiên cười nói: - Chị Lệ Phượng, em thấy chị bị chọc hoa mắt rồi? Chỉ cần chị thoáng tiêu chuẩn một chút, chị có thể tùy chọn người đàn ông tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531152/chuong-1086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.