Nghe Tạ Bác Bình nói xong, Đỗ Long nói: -Vậy sao? Tôi còn tưởng là anh đang nói chính mình chứ?
Tạ Bác Bình sửng sốt, bởi vì lời này của Đỗ Long cũng thực sự có chút đạo lý. Trước đây làm sao lại không chú ý tới? Đỗ Long lại hỏi vài vấn đề nữa, kết quả cũng không có thu hoạch gì. Tạ Bác Bình nói sự việc đã qua hơn một tháng cho nên không còn nhớ gì nữa.
Để Kiến Quân từ bên cạnh bước tới nói: -Người phụ nữ kia không biết gì hết, còn nói rằng căn bản không nhận ra anh. Tạ Bác Bình, phen này anh gặp phiền phức rồi a.
Tạ Bác Bình tức giận kêu lên:
-Cô nói bậy! Đồ bà tám, lần sau còn gặp tôi không lột da cô không được!
Đỗ Long nói: -Tạ Bác Bình, chú ý ngôn từ của anh đó. Ở trước mặt chúng tôi anh còn quát tháo được như vậy, đủ thấy thường ngày anh căn bản không biết giữ mồm giữ miệng là gì! E rằng anh cũng không biết được bản thân đã đắc tội với bao nhiêu người rồi.
Tạ Bác Bình tức giận nói: -Phải, cục trưởng Đỗ nói không sai. Bất quá có một số người khiến cho người tôi không thể không tức giận. Cô ta dám nói không quen biết tôi, vậy thì mấy tấm hình tôi chụp được cô ta giải thích thế nào đây?
Để chứng minh cho bản thân, Tạ Bác Bình bèn đưa ra mấy tấm hình của y và nhân tình được giấu trong máy tính. Để Kiến Quân sao chép lại một bản đưa đi tìm người làm chứng. Đúng lúc đó, cửa nhà Tạ Bác Bình đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531147/chuong-1081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.