Tôn Hạo Hổ quanh co mất nửa ngày, cuối cùng nói:
- Vừa nãy tôi nói vớ vấn đấy. Anh trai tôi… anh ấy gieo gió thì gặt bão. Cục trưởng Đỗ, anh đừng quan tâm chuyện của anh ấy nữa. Nhà chúng tôi không có khó khăn gì cả, chỉ cần anh ấy ở trong tù không bị người khác bắt nạt là chúng tôi yên tâm rồi.
Đỗ Long nói:
- Anh trai của cậu bị người ta bắt nạt trong tù à? Nếu như anh ta tự làm tự chịu thì lúc nãy sao cậu kích động đến như vậy? Tên tiểu tử này cậu không thành thật chút nào cả. Cậu không nói phải không? Vậy tôi tự đi điều tra vậy.
Tôn Hạo Hổ vội kêu lên:
- Cục trưởng Đỗ, tôi nói rồi mà không được sao? Anh trai tôi…anh ấy chính là tự làm tự chịu. Aizzz, tôi nói sự thật với anh vậy, nhưng anh không được nói ra đâu đấy.
Đỗ Long đồng ý rồi thì rốt cuộc Tôn Hạo Hổ cũng nói:
- Cục trưởng Đỗ, anh tôi không đánh nhau, cũng không làm bị thương ai cả. Thật ra anh ấy…thật ra anh ấy nhận tiền của người khác, gánh tội thay người khác. Anh nhất định không được nói ra, nếu không anh tôi sẽ rất thảm. Aizzz, suốt ngày bố mẹ tôi mắng anh em tôi ngu ngốc. Trước đây thì không thấy thế, bây giờ thì đã hiểu ra rồi. Hai anh em tôi quả thật là hai tên ngu ngốc. Anh trai tôi cầm của người ta hai trăm nghìn giúp họ ngồi tù năm năm. Vốn nghĩ là lúc nào ra tù có thể sống tốt một chút, không ngờ chưa đến một năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531139/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.