Nhạc Băng Phong nói:
- Anh không thích em đến à? Nếu không thích thì em về đây.
Đỗ Long cầm tay thon nõn của cô nhẹ nhàng vuốt ve, cười nói:
- Em biết anh không có ý đấy mà, nói đi, có phải lần này tính ở lại không đi nữa?
Nhạc Băng Phong ra vẻ từ chối nói:
- Đại khái.....Là muốn ở lại một thời gian, còn ở bao lâu, vậy thì phải xem tâm trạng của em như thế nào cái đã.
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Vậy thì tốt rồi, tốt rồi, ở lại càng lâu càng tốt, Phong Nhi, bây giờ anh đưa em về nhà nhé.
Nhạc Băng Phong phồng mũi lên nói:
- Ai mà thèm đi, đó là địa bàn của Bạch Nhạc Tiên, em không thèm ăn nhờ ở đậu người ta, Vương Thăng bọn họ đã đi tìm phòng giúp em rồi, cách đây không lâu anh gọi điện cho em, có phải là lại muốn em giúp anh tra án?
Đỗ Long nói:
- Đúng vậy, anh nghi ngờ một người, muốn nhờ em điều tra giúp anh chút lai lịch của gã, không ngờ em đã chạy tới rồi, xem ra anh chỉ có thể dùng cách khác rồi.
Nhạc Băng Phong đắc ý nói:
- Ai nói là em tới rồi thì không có cách để giúp anh? Anh xem cái này là cái gì?
Nhạc Băng Phong lấy ra một cái máy tính bảng từ trong túi, nhãn hiệu điện tử Long Hân bắt mắt, Đỗ Long như nhặt được châu báu liền giật lấy cái máy tính bảng, nói:
- Cái này bây giờ có thể dùng không?
Nhạc Băng Phong nói:
- Được chứ, sao lại không dùng được? Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531105/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.