Đỗ Long không ngừng nhìn tới nhìn lui, ánh mắt thỉnh thoảng quét vào trong các góc. Ánh đèn thay đổi không ngừng cũng chẳng có ảnh hưởng gì lớn đối với hắn, bất quá hắn vẫn cố nhanh chóng tìm càng nhiều nơi hơn. Bỗng ánh mắt của Đỗ Long đột nhiên dừng lại ở trên một cái ghế sa lon, bởi vì dưới đệm lót của ghế có cái gì đó đang sáng lên.
Đó là một cái điện thoại di động!
Đỗ Long nhanh chóng đi qua đấy, vỗ vỗ vai một thiếu niên đang ngồi ở trên đệm, nói:
- Xin lỗi, phiền cậu nhường chỗ một chút.
Thiếu niên kia sửng sốt, quay đầu hỏi:
- Chi vậy?
Đỗ Long nói:
- Điện thoại di động của tôi bị rớt ở chỗ đó...
Hắn dùng một tay kéo thiếu niên ra rồi xốc cái đệm sô pha lên, quả nhiên thấy được một cái di động đang trong chế độ trò chuyện. Đỗ Long cầm lên nhìn, hiển nhiên là chiếc di động mà Mã Quang Minh đã thưởng cho Mã Ngọc Đường lúc nghỉ hè. Chỗ đối tượng trò chuyện viết rõ ràng là: "Băng Thanh ca ca..."
- Anh đang làm gì đó!
Hai thiếu niên đang ngồi trên ghế đứng bật dậy nói. Đỗ Long lắc lắc di động trước mặt bọn họ, hỏi:
- Các cậu có thấy chủ nhân của chiếc di động này không? Tôi là anh của cô ấy.
Hai cậu kia sửng sốt, nói:
- Anh là anh của Mã Ngọc Đường? Chưa từng nghe nói cô ấy có anh nha?
Đỗ Long cả giận nói:
- Tôi không rảnh nói nhảm với mấy cậu. Cô ấy đang ở đâu?
Hai thiếu niên chỉ vào trong sàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531078/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.