- Ba, người giúp con điều tra một người, Châu trưởng Đằng Thanh Hà, con hoài nghi tài chính cá nhân của ông ấy có vấn đề.
Đỗ Long buột miệng nói.
Đỗ Khang vừa tức vừa buồn cười nói:
- Con nói điều tra thì điều tra liền, con cũng không nhìn người gì cả? Châu trưởng, ông ta đường đường là cán bộ cấp sở, con cho là nói điều tra thì điều tra sao? Chẳng lẽ con có chứng cớ trong tay?
Đỗ Long nói:
- Không có… Vậy quên đi, ba, tối qua con bắt ba người trong đó có Lam Phượng đấy, sau khi thẩm vấn xong có thể thả cô ta không?
Đỗ Khang nói:
- Không thể, địa vị Lam Phượng ở trong xã Đoàn Kết không thấp, trừ khi cô ta đồng ý hợp tác cùng chúng ta phá tan toàn bộ cái xã Đoàn Kết kia, nếu không không thể thả được.
Đỗ Long ồ một tiếng có chút thất vọng, Đỗ Khang hỏi:
- Lam Phượng không hải là con bắt sao? Tại sao con lại muốn thả cô ta?
Đỗ Long nói:
- Con đây không phải muốn đưa rắn ra khỏi hang sao? Thông tin moi ra trực tiếp từ miệng cô ta quá ít, vẫn không bằng nghĩ cách theo dõi cô ta, từ đó tìm được nhiều manh mối hơn nữa.
Đỗ Khang nói:
- Không được, như vậy quá mạo hiểm, theo dõi người như vậy xác suất thành công rất thấp, nói không chừng thả ra năm phút đã biến mất tăm, đây không thể nói đùa được, con đừng hy vọng.
Đỗ Long thở dài, nói:
- Được rồi… Ba, điều tra người mua vé máy bay thế nào rồi?
Đỗ Khang nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530990/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.