Nghe được lời nói của Đỗ Long, Hạ Hồng Quân lập tức cải chính: - Tôi cũng không đủ tư cách đại diện cho quân đội, tôi chỉ có thể đại diện cho chính mình, ngay cả phía công ty, tôi cũng không thể.
Đỗ Long cười nói: - Cũng không khác biệt mấy, anh thấy chúng ta phải làm thế nào mới có thể khiến người kia lộ diện đây…
Hạ Hồng Quân nói: - Gã không có việc gì cũng muốn gây khó dễ cho anh, muốn gã lộ mặt cũng không phải việc quá khó khăn, nhưng liệu anh có thể nắm được nhược điểm của gã không, nếu không thì ngay cả bọn tay sai của gã anh cũng chẳng làm gì được.
Đỗ Long cắn răng nói: - Tôi không sợ tên trộm cướp ấy, chỉ sợ để cho gã chạy thoát, tôi chính là cho gã một cơ hội, anh chờ xem, sớm muộn gì tôi cũng bắt gã phải chịu tội. Anh còn nhớ lần trước tôi bảo anh điều tra hai cô gái không? Họ chính là điểm yếu lớn nhất của xã Đoàn Kết, anh hãy phái thêm vài cao thủ nữa giám sát chặt chẽ họ cho tôi.
Hạ Hồng Quân cười khổ nói: - Anh nghĩ tôi là cục An ninh quốc gia à? Tôi lấy đâu ra nhiều cao thủ như vậy, chỉ để bảo vệ còn có thể chứ để giám sát người khác thì…, tại sao anh không nhờ ba anh phái người ở cục An ninh quốc gia giúp? Hai cô gái kia là sát thủ của xã Đoàn Kết sao? Nhìn bề ngoài thật không nhận ra.
Đỗ Long quay đầu lại liếc nhìn Bạch Nhạc Tiên một cái rồi nói: - Hai cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530968/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.