Đỗ Long quay đầu cười với Tô Linh Vân, thần thần bí bí nói: - Lúc đó một mình tôi leo lên ngọn núi đó, kết quả đột nhiên sấm sét vang dội trút xuống trận mưa to, tôi bị một tia chớp hình tròn đánh trúng. Lúc hôn mê, tôi hoảng hốt nhìn thấy một tiên nữ thanh thuần mỹ lệ như không sơn linh vũ đi về phía tôi, tôi nhớ rõ diện mạo của cô ấy… Qua rất lâu, tôi ở nhìn thấy Tô tổng ở cuộc chào bán công khai mùa xuân, lúc đó tôi nhìn Tô tổng đến ngẩn người cũng không phải đường đột, mà là vì tôi phát hiện Tô tổng với vị tiên nữ tôi nhìn thấy trong mộng giống như đúc… Lúc tôi suy nghĩ muốn tìm người hợp tác, tôi tự nhiên người đầu tiên nghĩ đến là Tô tổng…
Lâm Nhã Hân nghe thấy Đỗ Long miệng đầy dối trá bất giác cười thầm, nhưng biết Đỗ Long kỳ thật nói nửa thật nửa giả, cô phụ họa nói: - Phải đấy, lần đó tôi cũng đi, tận mắt nhìn thấy sấm sét vang dội giữa sườn núi, mưa to làm tảng đá lớn lăn xuống chân núi. Lúc đó tôi thật sự lo lắng Dịch Thăng ở trên núi xảy ra chuyện. Cũng may Dịch Thăng bình yên vô sự, còn gặp họa được phúc tìm được mạch khoáng…
Tô Linh Vân cũng không hoàn toàn tin, nhưng nghe Lâm Nhã Hân nói tới phong cảnh ở đó và chuyện kinh thiên động địa lúc núi lở nổ tung, cô lại có chút thản nhiên tin theo. Đỗ Long đột nhiên nói: - Tô tổng, tôi nghĩ cô nên suy xét đến tình người, bất luận Phó Giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530961/chuong-895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.