Chiều tối chủ nhật Đỗ Long cùng Lâm Nhã Hân lên máy bay, tới Thành phố Ngọc Minh rồi chuyển máy bay đi Thượng hải.
Lúc bắt xe vào nội thành, Lâm Nhã Hân thấy Đỗ Long cứ nhìn ra ngoài cửa sổ, cô cười vẫy vẫy tay trước mặt Đỗ Long nói: - Sao vậy? Chưa từng đến Thượng Hải sao? Bị cảnh đêm Thượng Hải làm ngỡ ngàng sao?
Đỗ Long cười lạnh nói: - Anh đang suy nghĩ, dù chưa từng đến Thượng Hải nhưng không phải vì việc này? thành phố càng lớn anh càng không thích, bắt xe đến trung tâm thành phố cũng mất hơn một trăm, mua một chiếc Mercedes cũng không đưa được vào nhà...
Tài xế taxi là người tỉnh ngoài nên anh ta rất đồng cảm với câu nói của Đỗ Long, liền nói với Đỗ Long về những điều không hay của Thượng Hải, Lâm Nhã Hân nghe mà cứ cười. Mặc dù bọn Đỗ Long nói không sai nhưng có một nguyên tắc ở đâu cũng giống nhau là chỉ cần có tiền là sẽ được tôn trọng, rất nhiều thứ phiền phức cũng tự động biến mất, đây chính là xã hội vì đồng tiền.
Ngồi một tiếng Taxi mới đến khách sạn năm sao mà Lâm Nhã Hân đặt trước, thời gian này gần bằng với khoảng thời gian đi máy bay từ thành phố Ngọc Minh đến Thượng Hải, Thượng Hải tắc đường ghê gớm.
Phòng Lâm Nhã Hân đặt từ cửa sổ và ban công nhìn xuống có thể ngắm được phỏng cảnh sông Hoàng Phổ, bãi biển bên ngoài, cầu lớn bắc qua biển của Thượng Hải, cảnh sắc khá tráng lệ, làm cho người ta phải thốt lên ngắm thế là đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530957/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.