Chu Kính Hàm chỉ là thuận miệng nói thôi, lại không ngờ bị Đỗ Long vạch trần ngay lập tức. Y lúng túng nói:
- Thế à? Vậy hình như là năm trăm đấy, có thể là tôi nhớ nhầm rồi...
Thiệu Na trách mắng:
- Ngu ngốc, Cảnh sát Đỗ là ai? Là người cậu có thể tùy tiện lừa gạt sao? Cảnh sát Đỗ, thật có lỗi, tên ngu ngốc này đã làm phiền anh. Hay là anh nể mặt của tôi mà tạm tha cho tên này đi. Tôi cam đoan sau này y sẽ không bao giờ ... tái phạm nữa.
Đỗ Long cười nói:
- Nếu bà chủ Thiệu đã xin tha cho cậu ta thì tôi đây cũng không truy cứu việc này nữa. Tuy nhiên tôi có một vấn đề muốn hỏi bà chủ Thiệu, lai lịch của chủ khách sạn Thịnh Long kia là gì thế? Bà chủ Thiệu có biết không?
- Thịnh Long?
Hào quang trong mắt Thiệu Na chợt lóe, cô nói:
- Tôi không biết ông chủ Thịnh Long nào cả. Cảnh sát Đỗ vì sao lại hỏi thế?
Chu Kính Hàm cúi đầu xuống, hai tay nắm chặt. Đỗ Long cười nói:
- Tôi còn nghĩ là bà chủ Thiệu quen biết rộng nên sẽ biết người đó chứ. Nếu bà chủ Thiệu không biết người đó thì thôi vậy. Chị Hân, không phải chị đã bảo là muốn dẫn em đi tham quan phòng làm việc của chị sao?
Lâm Nhã Hân cũng không muốn lãng phí thời gian thêm nữa, cô nói với Thiệu Na:
- Chị Na, em dẫn Đỗ Long đi tham quan một chút, có chuyện gì thì ngày mai hãy nói.
Thiệu Na gật gật đầu, nói:
- Vậy hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530946/chuong-880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.