Đỗ Long hứa hẹn rất nhiều điều hay ho, lúc này Nhạc Băng Phong mới buông tha cho hắn. Đỗ Long đến phòng thẩm vẫn nói với Chung Ích Toàn đang cúi đầu không nói một lời: - Chung Ích Toàn, tôi đã điều tra rõ. Lúc anh ngồi tù, mẹ anh bị anh hại cho tức chết. Vì anh mất bố từ nhỏ, trong nhà lại không có anh em nên không ai lo hậu sự mẹ cho anh. Khi Hồ Thông Viễn nghe đến việc này đã chủ động lo hậu sự cho mẹ anh nên lúc gã nhờ anh giúp anh không có cách nào từ chối. Còn về mấy thứ đồ đó anh đều nhờ một người bạn mở một quầy hàng nhỏ bán hết. Tôi nói không sai chứ?
Chung Ích Toàn vẫn không thèm ngẩng đầu, nhưng hai tay của y đã nắm rất chặt, có thể thấy trong lòng hắn không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Đỗ Long thương hại nhìn Chung Ích Toàn nói:
- Bây giờ không khẩu cung cũng có thể phán quyết, anh có không nói cũng chẳng tác dụng gì vì chứng cứ trong tay bọn tôi đã đủ để chứng minh tất cả... không cần thẩm vấn nữa, mọi người nghỉ ngơi chút đi, đợi mua được vé tàu thì đưa thẳng đi.
Đám người Chung Ích Toàn tạm thời giam giữ trong khu Bách Hoa của đại đội trị an, Đỗ Long giao nhiệm vụ áp giải người về Thành phố Lỗ Tây cho bọn Triệu Thông Quốc, còn mình thì bắt xe về bệnh viện.
- Bắt được người nhanh như vậy sao? Bạch Tùng Tiết kinh ngạc, ông ta đi lên từ bậc cơ sở nên rất rõ khó khăn khi bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530934/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.