Sau khi Đỗ Long cúp điện thoại thì lập tức thúc giục mọi người nhanh chóng thu thập mọi thứ, những người liên quan cùng hàng hóa và xe ô tô đều được mang về đại đội trị an rồi nói sau. Sau đó, Đỗ Long mới gọi điện cho Dương Xương Hiền để thông báo tình hình, nếu không gọi điện để thông báo thì hắn chắc chắn không được yên rồi.
Sau khi thông báo cho Dương Xương Hiền xong thì Đỗ Long lại tiếp tục gọi điện cho Hàn Vĩ Quân. Hàn Vĩ Quân nghe nói đại đội trị an đã xử lý cẩn thận vụ án của đội phòng chống ma túy thì ông ta không khỏi vừa mừng vừa sợ. Năng lực Đỗ Long chưa cần bàn đến, nhưng vận may của hắn đúng là tốt đến không ngờ.
Chỉ trong chốc lát, mấy chiếc xe cảnh sát của đội phòng chống ma túy đã chạy vào nhà xưởng bỏ hoang, nhưng nơi đây đã trở thành vườn không nhà trống, chỉ còn mỗi Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh đang ngồi trò chuyện cùng Phó Hồng Tuyết.
Một nữ cảnh đốc gần 40 tuổi đi tới trước mặt Đỗ Long, bà ta hung hăng trừng mắt nhìn Phó Hồng Tuyết, sau đó tự giới thiệu mình với Đỗ Long: - Xin chào đội trưởng Đỗ, tôi là đại đội trưởng đội phòng chống ma túy của thành phố Lỗ Tây – Lưu Kha. Cảm ơn cậu đã giải cứu kịp thời đội viên của chúng tôi, đồng thời còn bắt được kẻ buôn ma túy lọt lưới.
Đỗ Long hơi hiểu ra vì sao tình cảnh của Phó Hồng Tuyết lại khó khăn như vậy, hắn cười ha ha, nói: - Không cần khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530930/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.