Dương Xương Hiền không kiên nhẫn nói:
- Anh Tống, tôi bảo này. Anh đừng đứng đây nói quá lên thế, Đại đội của chúng ta có nhiều kẻ điên như vậy sao? Tôi thấy mọi người vẫn tốt đấy thôi. Cái thằng tự sát cũng là bởi vì gặp vấn đề tình cảm mà nghĩ luẩn quẩn trong lòng rồi đi tự sát. Anh đừng có cứ chụp tất cả vào vấn đề tâm lý.
Tống Tường Bình nói:
- Có vấn đề tâm lý cũng không phải là kẻ điên. Đây là mối quan hệ của lượng biến và chất biến. Nếu tích lũy quá nhiều cảm xúc tiêu cực, thì khi đột nhiên bạo phát sẽ rất nguy hiểm.
Dương Xương Hiền nói:
- Bởi vậy nên mới muốn Chính trị viên anh thường xuyên phụ đạo tâm lý cho mọi người. Đội trị an nếu thật có nhiều vấn đề về tâm lý như thế thì có thể thuyết minh rằng, trong đội trị an này có một người có vấn đề nghiêm trọng hơn hay không?
Tống Tường Bình cực kỳ tức giận, anh ta nghiêm nghị nói:
- Đội phó Dương, ạnh đang chỉ trích tôi không làm tròn trách nhiệm sao? Nếu vậy, tôi đây cũng nói thẳng. Từ lúc tôi vào Đại đội trị an, đề nghị của tôi có mấy lần được thông qua hoặc được chấp hành chứ? Không nói đâu xa, Dương Xương Hiền anh có nhiều nhân viên có vấn đề tâm lý nhất đấy.
Thấy hai người trợn mắt nhìn nhau như gà chọi, Đỗ Long nói:
- Được rồi, hai vị đừng cãi nữa. Chính trị viên Tống nói không sai, có vấn đề tâm lý cũng không phải là kẻ điên. Hồi ở thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530908/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.