Đỗ Long thấy Hạ Hồng Quân cứ kiên quyết là phải cứu Tuyết Mai trước, hắn nói:
- Được rồi, vậy...tôi và anh đi cứu người. Vương Bá, cậu xem chừng bọn chúng. Đặc biệt là hai người phụ nữ này, phải cẩn thận đấy...
Hạ Hồng Quân đã từng lĩnh giáo sự lợi hại của hai con hổ cái này, anh ta nói:
- Trói họ lại với nhau, bịt miệng bịt mắt lại, để xem họ còn có thể giở trò gì được.
Hạ Hồng Quân không hề thương hoa tiếc ngọc cầm lấy dây thừng trói Cơ Dã Diệu Tử và Điền Trung Phương Tử trên ghế. Đây cũng được coi là ưu đãi rồi, mấy người Cát Quân còn phải nằm trên đất giống như là lợn chết.
- Không được lộn xộn, ngoan ngoãn ngồi ở đây đợi chúng tôi quay lại.
Đỗ Long cười híp mắt vỗ vỗ mặt Cơ Dã Diệu Tử và Điền Trung Phương Tử. Hắn đang muốn đem miếng giẻ rách không biết kiếm từ đâu ra để nhét vào miệng bọn họ thì Điền Trung Phương Tử nói:
- Bẩn chết mất, chúng tôi cam đoan không nói một câu nào, cũng không chạy trốn là được.
Đỗ Long cười nói:
- Vậy thì tốt. Vương Bá, nếu họ không nghe lời cậu cũng đừng khách khí với họ.
Vương Bá hừ lạnh một tiếng nói:
- Yên tâm đi, phụ nữ Nhật Bản dù có đẹp thì trong mắt tôi cũng chỉ giống như heo mẹ có chút thuận mắt thôi. Nếu họ làm bừa thì tôi sẽ khiến họ phải hối hận!
Đỗ Long và Hạ Hồng Quân rời khỏi phòng khách của Cát Quân, chỉ thấy có mấy người đang nằm ngoài hành lang đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530896/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.