Âm thanh đá mài sàn sạt vang đến, rất nhanh mài ra một lỗ hổng trên khối nguyên liệu kia. Mài nhẹ ở miệng lỗ thì thấy lộ ra màu xanh nhạt, bên ngoài lập tức có người hô lên:
- Xanh rồi, ra màu xanh rồi! Ngọc Quan Âm không hổ danh là Ngọc Quan Âm, đã cược thì nhất định sẽ lãi!
Sau khi lau xong Thẩm Băng Thanh đưa khối nguyên liệu cho Tống Tư Nhạn đang vui vẻ bên cạnh. Tống Tư Nhạn vui vẻ cầm lấy rồi háo hức hỏi han:
- Thứ này có thể bán được bao nhiêu tiền?
Đỗ Long nói:
- Nếu giải toàn bộ ra thì có thể bán được khoảng mười vạn. Hiện giờ, giá năm vạn thì có thể bán được, đương nhiên tôi nói chính là đồng Hoa Hạ.
Tống Tư Nhạn mãnh liệt yêu cầu lập tức giải toàn bộ. Thẩm Băng Thanh đành phải chậm rãi mài. Đỗ Long thấy thao tác của anh ta chưa đúng lắm, nhưng cũng không hướng dẫn thêm nữa mà đi dạo chậm chạp dọc theo vỉa hè.
Tuy đồ ở các quầy hàng này có không ít đồ giả, nhưng nếu cẩn thận xem xẻ thì cũng có ít nguyên liệu tốt. Nếu là hai năm trước thì Đỗ Long còn có hứng thú mua hai khối về chơi chút, nhưng giờ sớm đã mất thú vui đó rồi, những nguyên liệu không đủ cấp bậc, căn bản là không đáng để hắn ra tay.
Đi dạo quanh vài quầy hàng, Đỗ Long không phát hiện ra thứ gì hay cả. Đúng lúc này, một hình bóng quen thuộc đi về phía hắn, khi hai người đi qua nhau, Hạ Hồng Quân nhét điện thoại vào tay Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530873/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.