Sau khi Lưu Tử Huân và Đỗ Long rời khỏi sàn đấu, Đoàn Trung Bằng rất nhanh biến mất trong đám đông. Cảnh sát đến từ tỉnh Thiên Nam đều tỏ ra rất tán tụng Đỗ Long, lắc đầu than thở nhìn Lưu Tử Huân, khiến Lưu Tử Huân tức sùi bọt mép, chỉ muốn tóm lấy kẻ nào đó để quyết đấu, dùng cách đó để chứng minh mình không phải là kẻ kém cỏi, chỉ là Đỗ Long quá mạnh.
Buổi chiều Đỗ Long và Nhạc Băng Phong tới cung thể thao xem thi đấu. Đối thủ của Phó Hồng Tuyết là một tuyển thủ đến từ Chiết Giang, trông có vẻ rất dịu dàng, khi đánh nhau thì hung hãn như hổ, nhưng thực lực của Phó Hồng Tuyết vẫn cao hơn một chút, cuối cùng sau khi kết thúc 5 hiệp, Phó Hồng Tuyết đã giành được chiến thắng.
Mọi người đều tới chúc mừng, nhưng Phó Hồng Tuyết lại tỏ ra tâm trạng nặng nề, đến khi Đỗ Long và Nhạc Băng Phong đến chúc mừng cô mới hơi lo lắng nói:
- Đỗ sư huynh, khả năng của em vẫn còn kém quá, vừa rồi em xem trận đấu của một tuyến thủ đến từ Hà Nam, cảm thấy mình thua kém cô ấy nhiều.
Đỗ Long an ủi nói:
- Được tham gia đã là một thắng lợi rồi, kết quả không phải là điều quan trọng nhất, vì thế em cũng đừng quá lo lắng, cứ thoải mái tham gia thi đấu, không biết chừng lại phát huy tốt hơn đối phương, cuối cùng lại là người thắng cuộc ấy chứ.
Phó Hồng Tuyết bĩu môi, nói:
- Sư huynh à, nhưng lời này chỉ có thể đánh lừa được trẻ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530863/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.