Trần Tử Giang giận tái mặt nói:
- Ông cụ, ông chớ nên rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Thực lực của Trần Thị không phải là Kỷ gia các người có thể chống lại đâu. Cứ coi như các người có chút tiền có thể lấy được chút nguyên liệu, chẳng lẽ các người vẫn có thể tranh giành được với Trần Thị chúng tôi sao? Rồi cuối cùng lại vẫn bị chèn sập, chi bằng sớm một chút gia nhập phe cánh Trần Thị, đứng cùng với người mạnh. Đây mới là đạo lý sinh tồn của những kẻ yếu.
Kỷ Lỗi xanh mặt nói:
- Kỷ gia sinh sống yên ổn ở Thiên Nam đã mấy trăm năm. Không cần thanh niên hai mươi như cậu giảng giải đạo lý sinh tồn. Người thanh niên, Kỷ gia chúng tôi không chào đón cậu, mời cậu lập tức rời đi. Nếu không tôi sẽ báo cho cảnh sát đấy!
Trần Tử Giang tâm cao khí ngạo. Từ Anh quốc trở về đây hơn một tháng rồi, gã ta đã quen được người ta nịnh hót và săn đón. Những chuyện đã làm cũng đều vô hướng bất lợi. Du Tinh Thần đột nhiên bỏ đi đối với gã ta mà nói là một tổn thất nặng nề. Bởi vậy gã ta đã đặc biệt bày mưu muốn quấy nhiễu nghi thức truyền ngôi của Kỷ gia, đồng thời thuận tiện khống chế được Kỷ gia, từ đó mà nắm trong tay hoàn toàn thị trường Châu báu ở thành phố Thụy Bảo. Không ngờ Du Tinh Thần dùng biện pháp không theo quy tắc thông thường nháy mắt hòa nhau giải quyết tình thế. Trần Tử Giang thấy sự tình không kiểm soát được, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530838/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.