Lâm Khai Thái dạ dạ vâng vâng đồng ý, nhìn gã như vậy về cơ bản là không giống đã nghe lọt tai rồi, thực ra cũng khó trách, dựa vào tính cách của gã cùng với thói quen sinh hoạt trước đây, muốn gã ngoan ngoãn sống những ngày như người bình thường chỉ sợ là sẽ hơi khó.
Đỗ Long cũng không ép buộc gã, lúc đến cửa nhà của gã chỉ nghe thấy có người ở trong phòng lải nhải lắm điều nói:
- Gia hạn sao? Không phải tôi cũng đã ít nhiều gia hạn rồi sao? Thấy hai người đáng thương mới không đuổi hai người đi, nhưng tôi chỉ là một tiểu thương nhỏ sao mà sống nổi khi hai người cứ khất nợ như vậy. Người đàn ông của cô đi lâu như vậy mà vẫn chưa về, không biết chừng chạy mất tiêu rồi, cô muốn tôi không đuổi cô đi cũng dễ dàng, đứa bé trong bụng cô là con trai sao? Chỉ cần cô đồng ý sau khi sinh để tôi đưa đứa bé đi, phí phẫu thuật không phải là vấn đề, tiền cô nợ tôi trước đây cũng không cần trả nữa, việc tốt như vậy cô đi đâu tìm chứ, hay là nhanh chóng đồng ý đi.
Trong phòng truyền đến tiếng khóc, Lâm Khai Thái vừa nghe đã phát hỏa, gã giận dữ bước nhanh vào trong phòng, đẩy ông chủ đang lải nhải lắm điều một cái, phẫn nộ nói:
- Tên khốn khiếp này, mày còn lải nhải nữa thì xem lão đây xử mày thế nào! Cút đi cho tao! Tiền của mày lát nữa sẽ trả!
Ông chủ hoảng sợ, thấy Lâm Khai Thái đã trở về, sau đó ông ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530807/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.