Thầy Mã nói:
- Trước tiên sẽ dạy cậu bộ pháp. Cậu có hiểu rõ về thời gian và phương hướng của Thiên can Địa chi và Ngũ hành không?
Đỗ Long nói:
- Biết sơ sơ thôi.
Thầy Mã nói:
- Biết sơ sơ thì không được, cần phải hiểu tường tận mới được. Bởi vì cậu sẽ dùng đến bất cứ lúc nào. Tôi dạy cho cậu bộ bộ pháp này không có tên. Nó là một loại tuyệt học lợi dụng khoảng cách của thời gian và không gian để trốn tránh, thoát mạng. Nếu cậu thích có thể gọi nó là Lăng Ba Vi Bộ. Trước tiên tôi sẽ giảng giải cho cậu một chút thế nào là Thiên can Địa chi…
Văn hóa cổ đại Trung Hoa sâu rộng uyên thâm, dựa vào năng lực lý giải của Đỗ Long cũng chỉ nghe hiểu như hơi biển sương mù thôi. Thầy Mã dùng phấn viết viết vẽ vẽ trên đất. Những hình vẽ phức tạp lại biến hóa vô tận này, cùng với các ký hiệu kỳ quái khiến Đỗ Long hoa mắt chóng mặt. Xem một lúc Đỗ Long đột nhiên cắm đầu xuống, cũng may thầy Mã tay mắt lanh lẹ giơ tay đỡ hắn.
Thầy Mã thân thiết hỏi han:
- Đỗ Long, cậu không sao chứ?
Đỗ Long nắm lấy tay của thầy Mã, nói:
- Không sao, chỉ cảm thấy hơi váng đầu, nghỉ một lát là ổn.
Thầy Mã nghi ngờ nói nói:
- Thân thể của cậu đâu có kém như vậy? Như thế này đã váng đầu rồi ư?
Đỗ Long nói:
- Có thể là di chứng sau khi bị thương.
Thầy Mã chợt nói:
- Tôi gần như đã quên đầu của cậu từng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530804/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.