Thể lực của Lý Thụy Trân tốt hơn Bạch Nhạc Tiên nhiều. Cô và Đỗ Long chiến đấu kịch liệt trên giường không biết bao nhiêu hiệp, cho đến khi bên ngoài sớm đêm dài vắng lặng, hai người mới ôm nhau tiến vào phòng tắm, giúp nhau cọ rửa dấu vết trên người.
Đến khi hai người ôm nhau nằm ở trên giường, Lý Thụy Trân vuốt ve thứ nho nhỏ nhô lên trước ngực Đỗ Long, thỏa mãn nói:
- Dịch Thăng, anh thiệt giỏi... Khó trách Lâm Nhã Hân đối với anh khăng khăng một mực, đến phương thức liên lạc của anh cô ấy cũng không chịu nói cho em biết.
Đỗ Long cười nói:
- Không phải tại cô ấy không muốn nói cho em biết, trên thực tế em cũng sẽ thường xuyên không liên lạc được với anh. Thật ra anh cũng không phải dân buôn bán thật sự, chơi ngọc thạch chỉ là một sở thích nho nhỏ trong rất nhiêu công việc của anh thôi. Đơn vị của anh hơi đặc biệt, mọi người không thể trực tiếp liên hệ được với anh.
Lý Thụy Trân chợt nói:
- Ồ, em hiểu mà. Anh cũng là người có quan chức chứ gì? Hơn nữa nhất định là một quan lớn, anh có điều cố kỵ là bình thường... Tình huống tương tự như anh em cũng gặp không ít, tuy nhiên chỉ có anh mới có thế khiến em nháy mắt liền động lòng. Anh yên tâm, em sẽ không tiết lộ thân phận của anh... Lâm Nhã Hân khẩn trương như vậy, em còn tưởng rằng cô ta sợ em cướp mất anh... Kỳ thật cô ấy xinh đẹp hơn em, trẻ tuổi hơn em, cũng nhiều tiền hơn em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530757/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.