Đỗ Long và Đường Lệ Phượng nhảy theo điệu nhạc chậm rãi một cách ăn ý, Đường Lệ Phượng không nói gì, chỉ ngẩng đầu lên chăm chú nhìn mặt Đỗ Long, Đỗ Long liền hỏi:
-Bí thư Đường, trên mặt tôi dính bụi à?
Đường Lệ Phượng chậm rãi lắc đầu nói:
-Không, tôi cảm thấy cậu rất giống một người mà tôi đã từng quen, tôi mất liên lạc với anh ta lâu lắm rồi, cho nên tôi muốn xem tỉ mỉ một chút... Chu tiên sinh, cậu có thể tháo kính ra để tôi nhìn mắt của cậu không? Tôi nghe nói dù cho hóa trang siêu đến mấy cũng không thể thay đổi được khoảng cách của ánh mắt...
Đỗ Long thở dài, tháo mắt kính xuống, nói:
-Bí thư Đường, chị cứ việc xem đi, hôm nay chị là người thứ hai cảm thấy tôi giống người nào đó, không biết là vận may hay nỗi bất hạnh của tôi đây...
Đường Lệ Phượng nhìn kỹ một hồi, mặc dù trong lòng cảm thấy rất giống, nhưng lại không dám khẳng định ngay lúc này. Suy cho cùng người bịt mặt kia là một tội phạm ô danh, mà Chu tiên sinh trước mắt lại là người lương thiện khẳng khái, ông chủ lớn, cô không thể phạm sai lầm!
Đỗ Long chậm rãi đeo mắt kính vào, hắn nói:
-Bí thư Đường, chị cũng không phân biệt được sao? Chị cho rằng tôi và người đó rất giống nhau phải không?
Đường Lệ Phượng nói một cách mờ mịt:
-Tôi không biết... Tôi có chút choáng váng, có thể dựa vào vai cậu một chút không?
Đỗ Long nhún nhún vai, nói:
- Rất vinh hạnh.
Đường Lệ Phượng tựa mặt vào, cô nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530727/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.